Bạn đang ở đây

Công nghiệp tình dục: Không thể giàu nhờ sex

Thế giới đang sôi động và hào hứng với Euro 2012. Mối quan tâm không kém là mại dâm tại Ukraina - đất nước được mệnh danh là thiên đường tình dục châu Âu. Liệu công nghiệp sex nói chung có thể làm giàu được cho các quốc gia?

Theo một báo cáo được công bố bởi The Age vào năm 2003, hàng năm, ngành công nghiệp tình dục Thái Lan tạo ra doanh thu hơn 4,3 tỷ USD tương đương với khoảng 3% ngành kinh tế quốc gia. Ngành công nghiệp tình dục của Nhật Bản đáng giá khoảng 2,5 tỷ yên (khoảng 30 tỷ USD), chỉ đứng thứ hai sau ngành công nghiệp sản xuất ô tô, chiếm khoảng 1% GDP và tương đương với ngân sách quốc phòng.
 

Tại Mỹ, một câu lạc bộ dành cho quý ông tại một thành phố lớn có doanh thu từ 10-20 triệu USD mỗi năm. Một câu lạc bộ nhỏ tại vùng nông thôn có thể tạo ra doanh thu hơn 1 triệu USD trong khi một thị trường thứ cấp tại các thành phố như Cleveland hoặc Pittsburgh có tổng doanh thu xấp xỉ 2 triệu USD mỗi năm. Doanh thu của ngành công nghiệp tình dục toàn thế giới năm 2006 đạt tới 97 tỷ USD. Để so sánh, Microsoft, tập đoàn công nghệ hàng đầu bán hệ thống điều hành được sử dụng trên hầu hết các máy tính trên toàn thế giới (cùng với những phần mềm khác) báo cáo doanh thu 44,8 tỷ USD vào năm 2006.
 

inlook.vn - hình ảnh

Doanh thu của ngành công nghiệp tình dục có thể góp 1-3% GDP nhiều nước.
 

Theo dữ liệu của ProCon.org, một tổ chức công cộng độc lập, phi lợi nhuận, phi đảng phái, trong 100 quốc gia được nghiên cứu, hoạt động mại dâm được coi là hợp pháp tại 50 quốc gia, hợp pháp hạn chế tại 11 quốc gia và bất hợp pháp tại 39 quốc gia. Nhưng một sự thật không thể phủ nhận là cho dù hợp pháp hay không hợp pháp thì ngành công nghiệp tình dục trên thế giới đã, đang phát triển trở thành một ngành thương mại mở với mức sinh lợi cao cho nhiều quốc gia.

Từ hợp pháp hóa mại dâm

Sau gần 3 năm giám sát, 415 giờ tranh luận bởi Quốc Hội và ủy ban Quốc Hội và 222 lần công bố trước công chúng, năm 2003, New Zealand đã thông qua một trong những bộ luật hợp pháp hóa mại dâm hoàn thiện nhất gọi là Luật cải cách mại dâm 2003, theo đó ngay cả mại dâm đường phố cũng là hợp pháp.

Quốc hội New Zealand “đã thông qua những thay đổi luật mại dâm khi các nghị sĩ bỏ phiếu 60-59 ủng hộ một dự luật được đưa ra tranh luận nồng nhiệt.” Bộ luật đã hợp pháp hóa hoạt động mại dâm và thiết lập một khuôn khổ pháp lý cho ngành công nghiệp tình dục, cấp phép hoạt động cho các nhà thổ theo luật lao động và y tế cộng đồng, kèm theo đó là những yêu cầu an toàn và sức khỏe hợp lý ví dụ như sử dụng bao cao su và yêu cầu khám sức khỏe định kỳ đối với gái mại dâm.

Tại Úc, bản thân mại dâm là hợp pháp nhưng luật quy định khác nhau tại các bang đối với nhà thổ (4 bang cho phép, 3 bang cấm và 1 bang cho phép như một phần của chính sách ngăn chặn).

Tại Brazil, mại dâm được coi là hợp pháp nhưng không cho phép nhà thổ và môi giới mại dâm hoạt động. Trong năm 2002, Bộ Lao động đã thêm “công nhân tình dục” vào danh sách nghề nghiệp chính thức. Mại dâm không được quy định (không cấp phép) nhưng gái mại dâm có thể đóng góp vào quỹ lương hưu chính thức của chính phủ và nhận được phúc lợi khi nghỉ hưu.
 

Hoạt động mại dâm không phải là phạm pháp tại Canada. Rất nhiều phụ nữ lựa chọn nó như một nghề nghiệp vì những lý do chính váng và không có rủi ro pháp lý nào. Luật hình sự Canada quy định rõ mại dâm là hợp pháp nhưng không được công khai gạ gẫm bán dâm trên đường phố hoặc khu vực công cộng và hạn chế số lượng nhà chứa.
 

inlook.vn - hình ảnh

Mại dâm diễn ra tại mọi nơi trên thế giới dù được coi là hợp pháp tại hầu hết các nước châu Âu hay phạm pháp tại hầu hết các nước châu Á.
 

Tại các nước châu Âu như Anh, Áo, Đan Mạch, Ba Lan, Pháp, Phần Lan, ... hoạt động mại dâm được coi là hợp pháp nhưng sở hữu nhà chứa hoặc môi giới mại dâm bị coi là phạm pháp. Ở những nước như Đức, Hà Lạp, Hy Lạp, pháp luật quy định hoạt động mại dâm, nhà chứa và môi giới đều hợp pháp..
 

inlook.vn - hình ảnh

Một khu đèn đỏ tại Nhật Bản


Đến mại dâm phi pháp
 

Mặc dù phát triển mạnh mẽ tại châu Á nhưng tại hầu hết các nước hoạt động mại dâm vẫn bị coi là phạm pháp.

Philippines là một ví dụ điển hình của châu Á. Mại dâm là phi pháp nhưng khi các căn cứ quân đội Mỹ được thiết lập tại nước này, nhu cầu tình dục của lính Mỹ lớn đã khiến cho mại dâm phát triển. Nói một cách chính xác về mặt chính trị, các cô gái quầy bar là những “nhân viên quan hệ khách hàng.” Họ bị yêu cầu kiểm tra bệnh lây truyền qua đường tình dục hàng tuần và kiểm tra HIV hàng quý. Nhưng không hề có nhân viên tình dục công khai, chỉ có những nhân viên quan hệ khách hàng là những cô gái quầy bar mang theo biểu tượng chứng minh cá nhân do chính phủ cấp.

Tình dục là một ngành công nghiệp lớn và nhận được sự ủng hộ của nhiều người, đặc biệt là tại những thành phố nhỏ. Trừ khi có liên quan tới trẻ em thì không hề có một mối nguy hiểm nào về pháp lý đối với các cô gái quầy bar và khách hàng của họ. Việc này chỉ đơn giản giống như “vợ hai” ở nhiều nước châu Á và nó đơn giản được chấp nhận nhưng không được công khai.
 

Thái Lan, hiên đường tình dục của châu Á từ lâu đã nổi tiếng với ngành công nghiệp tình dục phát triển nở rộ. Tuy nhiên, mại dâm, môi giới mại dâm và nhà chứa đều bị coi là phạm pháp tại nước này.
 

inlook.vn - hình ảnh

Mại dâm vẫn còn là hoạt động phi pháp ở Thái Lan
 

“Mại dâm bị coi là phi pháp vào năm 1928 và các luật chống lại điều này được củng cố vào năm 1960. Nhưng nó như một phần có mặt ở khắp nọi nơi của xã hội Thái Lan, mặc nhiên được chấp nhận và dung nạp.” (Thái Lan tổ chức tranh luận về hợp pháp hóa mại dâm, Taipei Times, 28/11/203). Ngành công nghiệp này ước tính chiếm khoảng 3% nền kinh tế Thái Lan hoặc 4,3 tỷ USD mỗi năm.
 

Theo luật Iran, mại dâm, sở hữu nhà chứa và môi giới mại dâm đều là phạm pháp. Gái mại dâm có thể bị bỏ tù hoặc bị ném đá. Khách mua dâm cũng có thể bị phạt hình sự. Việc thành lập hoặc quản lý nhà chứa là phạm pháp và có thể bị tù từ 1 đến 10 năm.
 

Quy định là vậy nhưng không vì thế mà hoạt động mại dâm ngừng diễn ra. Hệ thống luật đạo Hồi cho phép cấp phép kết hôn tạm thời (Sigheh hoặc Mutia) thậm chí chỉ trong vài giờ. Đây được coi là công cụ giả trang cho các giao dịch bình thường mà nhiều xã hội khác đơn giản được coi là mại dâm. Đàn ông có thể gặp gái mại dâm, đơn giản cưới họ trong vài giờ và điều này hoàn toàn hợp pháp tại Iran.
 

Không thể giàu với sex

 

Dù hợp pháp hay phi pháp, ngành công nghiệp tình dục, cụ thể là hoạt động mại dâm vẫn diễn ra trong mọi ngóc ngách tại mọi quốc gia. Những nước đã hợp pháp hóa điều này đều đưa ra những yêu cầu nhất định đối với nghề mại dâm như kiểm tra sức khỏe, đăng ký và giới hạn độ tuổi.
 

Ví dụ tại Áo, mại dâm được hợp pháp vào ngày 1/1/1975, Luật pháp quy định những người hành nghề mại dâm phải đăng ký, kiểm tra sức khỏe định kỳ, ít nhất phải 19 tuổi hoặc nhiều hơn và phải đóng thuế.
 

Tại Pháp, mại dâm là hợp pháp và nước này ước tính có khoảng 18.000 người hành nghề mại dâm. Những người này sẽ chỉ bị phạt nếu hoạt động của họ làm phiền đến công cộng và gạ gẫm mại dâm tại nơi công cộng. Theo đó, gái mại dâm có thể phải đối mặt với sáu tháng tù hoặc mức phạt lên tới 7.500 USD nếu vi phạm. Những người hành nghề này cũng phải đóng thuế.
 

inlook.vn - hình ảnh

Dù hợp pháp, mại dâm nói chung không thể làm giàu được cho các quốc gia
chấp nhận nó như một ngành kinh doanh.

 

Hy Lạp quy định tuổi hành nghề mại dâm ít nhất là 21, những người này phải đăng ký và kiểm tra sức khỏe 2 tuần một lần. Những người hành nghề mại dâm tại Hà Lan phải trên 18 tuổi, phải đăng ký và đóng thuế trong khi đó khách hàng phải trên 16 tuổi.
 

Quy định tại Thổ Nhĩ Kỳ khe hơn khi yêu cầu những người hành nghề mại dâm phải đăng ký và kiểm tra sức khỏe định kỳ 2 lần một tuần, luôn phải mang theo giấy tờ xác nhận ngày kiểm tra sức khỏe của mình. Những người hành nghề mại dâm không dược kết hôn và con cái họ gặp nhiều rào cản trong việc đạt được những vị trí cao trong quân đội hoặc cảnh sát hoặc kết hôn với những người ở tầng lớp đó mặc dù vẫn có thể làm việc trong những lĩnh vực khác của chính phủ.

Năm 2011, khi Đài Loan sửa đổi luật để hợp pháp hóa hoạt động mại dâm bằng cách cho phép các thành phố, tỉnh hạt thành thập các khu đèn đỏ và quy định rằng mại dâm là hợp pháp trong khu vực đèn đỏ nhưng phi pháp tại những khu vực khác. Các nhóm ủng hộ việc hợp pháp hóa hoạt động mại dâm cũng đề xuất nhiều biện pháp giám sát ngành công nghiệp tình dục khác nhau. Hai mô hình phổ được ủng hộ rộng rãi nhất tương tự như mô hình quản lý của Úc và Thụy Điển.

Theo những người ủng hộ, mô hình quản lý hoạt động mại dâm tại Úc, có tính đến ý kiến của những công nhân tình dục… và sẵn sàng thảo luận với những người dân cư trú xung quanh. Người dân có thể phản đối những hoạt động phi đạo đức. Mô hình quản lý những đối tượng của ngành công nghiệp tình dục dựa trên những giá trị đạo đức, quy định hình thức của các nhà chứa và cách viết các quảng cáo khiến cho ngành công nghiệp này ít gây sự chú ý nhất và không làm phiền đến người dân xung quanh.

Nhóm những người ủng hộ mô hình quản lý của Thụy Điển, hợp pháp hóa hoạt động mại dâm, công nhận ngành nghề với những công nhân tình dục nhưng khách mua dâm có thể bị phạt hoặc bỏ tù 6 tháng. Hoạt động sở hữu nhà chứa cũng có thể bị phạt 4 năm tù. Tại Thụy Điển, kể từ năm 1999, hoạt động mại dâm không phải là phạm pháp nhưng mua dâm bị coi là phạm pháp.

Thụy Điển coi rằng “mại dâm là một hình thức bạo lực tình dục đối với phụ nữ và trẻ em” và rằng “không có nhu cầu của đàn ông và việc sử dụng phụ nữ và trẻ em gái cho việc khai thác tình dục thì ngành công nghiệp mại dâm toàn cầu không thể phát triển và mở rộng” (Gunilla Ekberg, “Luật Thụy Điển cấm việc mua dịch vụ tình dục”, bạo lực chống lại phụ nữ, tháng 10 năm 2004). Luật của Thụy Điển đã tỏ ra hiệu quả trong việc giảm quy mô của ngành công nghiệp này.

Dù hợp pháp hóa hay không thì không một sự thay đổi hay phát triển thịnh vượng nào của ngành công nghiệp tình dục có thể tạo ra sự an toàn cho những người phụ nữ hành nghề mại dâm. Đây vẫn bị coi là một nghề tận đáy xã hội, gái mại dâm vẫn bị coi là công dân hạng hai, bị dán nhãn là “gái điếm” và chịu xử đối xử kỳ thị và không công bằng trong khi chính bản thân họ, dù vì bất cứ lý do nào phải dấn thân vào nghề, phải chịu nhiều rủi ro nghề nghiệp: không có “an toàn lao động” cho người hành nghề mại dâm, bị cưỡng ép hành nghề, bóc lột và khai thác thân xác và chịu những tổn thương to lớn về mặt tinh thần.
 

Theo Vietnamnet

people like INLOOK.VN fanpage