Bạn đang ở đây

Hôn nhau vào đâu, anh cũng... báo cáo với mẹ

Bạn trai em không bao giờ đi quá giới hạn vì mẹ anh chỉ cho phép con trai làm đến thế này thế nọ. Nói một cách thô thiển hơn thì chúng em hôn nhau ở đâu, thế nào đều được anh tường thuật một cách sống động với mẹ mình.

 

Đã là con dâu thì chịu sự quan tâm quản thúc của bố mẹ chồng là điều hoàn toàn bình thường. Nhưng chỉ mới đang yêu như em thôi mà đã phải chịu sự can thiệp thái quá của họ thì thật là điều đáng nói.

Em và người yêu hiện tại yêu nhau đã được hơn một năm. Anh ấy là người đàn ông tốt. Nhược điểm duy nhất của anh là quá ngoan hiền và được cưng chiều bởi bố mẹ. Đã 26 tuổi đầu mà hầu như anh chẳng bao giờ giấu gia đình chuyện gì. Từ những khó khăn trong công việc đến những cảm xúc trong tình yêu, anh đều kể tất với bố mẹ mình.

Anh thường kể cho em nghe về gia đình, đặc biệt là mẹ anh với vẻ yêu thương và tự hào tuyệt đối. Điều ấy khiến em rất hãnh diện vì sự lựa chọn của mình. Anh ấy đích thực là một mẫu người tình cảm, chân thành.

Nhưng điều đó không hẳn là không có tác dụng phụ. Bởi anh quá đa cảm nên nhiều lúc sinh ra ủy mị. Không bao giờ anh tự mình giải quyết khó khăn mà không thông qua sự tư vấn, giúp đỡ của người thân trong gia đình, kể cả những lúc giận hờn trong tình yêu. Trong một lần giận dỗi nhau, vì gọi điện xin lỗi mãi mà em không cầm máy, anh đã nhờ đến cả sự can thiệp của mẹ mình. Đọc tin nhắn tự xưng là “mẹ chồng tương lai” từ một số máy lạ, em đã giật mình hoảng sợ đến vã mồ hôi.

Lần ấy em đã phải đến chỗ hẹn gặp mẹ anh để nói chuyện. Trong khi đấy chúng em mới chỉ yêu nhau được chưa đầy năm và em vẫn chưa gặp mặt họ lần nào. Em đã luôn nghĩ tình yêu chỉ là chuyện giữa hai người nên thật sự thất vọng về “độ trẻ con” của anh ấy. Tất nhiên là hôm ấy em đã bị mắng và nghe thuyết giảng hơn tiếng đồng hồ. Em rất hiểu tấm lòng của bác gái dành cho con trai của mình. Nhưng tất cả chỉ khiến em thêm tức giận.

TYtrongsang.jpg
Ảnh minh họa

Sau lần ra mắt bất đắc dĩ ấy, em bỗng dưng trở thành một cô bảo mẫu nhỏ phụ giúp mẹ anh quản lý con trai. Đi đâu, làm gì, ăn gì em đều phải tuân theo sự chỉ đạo từ xa của bác ấy. Điều này khiến tâm trạng em không thoải mái bởi luôn có sự dõi theo của người lớn. Riêng anh thì hạnh phúc ra mặt khi thấy em ngoan ngoãn vâng lời mẹ chồng tương lai như vậy.

Em cũng suýt té xỉu khi nghe anh thỏ thẻ tâm sự sẽ không bao giờ "rờ rẫm" hay đi quá giới hạn vì mẹ anh chỉ cho phép làm đến thế này thế nọ. Nói thô thiển hơn thì hình như chúng em hôn nhau ở đâu, thế nào, bao nhiêu cái đều được anh ấy tường thuật một cách sống động với mẹ mình.

Không những thế, mẹ anh ấy còn biến em thành một người phải gánh vác trách nhiệm với gia đình người yêu. Những dịp cuối tuần hay có tiệc lễ, bác đều gọi em đến để đi chợ, nấu nướng và dọn dẹp. Trong khi đó gia đình họ cũng có con gái. Em chỉ mới 24 tuổi. Tuy em đang yêu rất thật lòng nhưng chưa bao giờ nghĩ đến sẽ lấy người yêu hiện tại làm chồng cả, nên việc ràng buộc trách nhiệm này khiến em vô cùng bối rối và mệt mỏi.

Em luôn khổ sở khi phải giấu bố mẹ mình để đến nhà bạn trai làm việc này việc nọ. Nếu biết hẳn họ sẽ ngăn cản và xót xa thay cho con gái của mình. Bởi nếu người yêu em là “hoàng tử” trong mắt bố mẹ anh ấy thì với bố mẹ em, em cũng là “công chúa”. Trong khi ấy, mẹ anh luôn coi những việc mà em phải làm là điều hoàn toàn tất yếu.

Và chỉ mới đây, khi em quyết định chia tay vì không thể tiếp tục chịu đựng được cảnh quản thúc này thì thảm họa mới thực sự xảy đến. Không phải người yêu em mà là mẹ anh đã thực sự nổi điên. Vì không muốn mình phải rơi vào cảnh ăn mắng như lần trước, em đã từ chối mọi lời hẹn gặp của bác một cách lịch sự nhưng cương quyết. Em cứ nghĩ chỉ đơn giản như thế là có thể cắt đứt được. Nhưng không ngờ mẹ anh ghê gớm hơn em tưởng rất nhiều.

Bác đã đến nhà và tìm gặp bố mẹ em không phải để nói chuyện mà là chửi vào mặt họ. Bác ấy kể lể rằng em là người ăn cháo đá bát, được gia đình bạn trai thương yêu như con mà vẫn phản bội. Và trong khi con trai họ ốm liệt giường vì thất tình thì em lại chẳng mảy may quan tâm.

Dù rất oan ức nhưng vì lễ phép và tôn trọng người lớn, em không thể thẳng thắn thanh minh rằng chính bác ấy mới là người khiến chúng em phải chia tay. Kinh khủng hơn là bác còn “ra lệnh” cho em phải nhanh chóng hối lỗi và quay về bên anh, nếu không thì “sẽ biết hậu quả”.

Bố mẹ em cũng rất tức giận vì em giấu họ chuyện đến nhà bạn trai ăn ở. Thật lòng em vẫn còn thương anh nhưng những điều bác gái làm chỉ khiến em thêm hãi hùng. Giá như tình yêu chỉ là chuyện của hai người thì tốt biết mấy. Nếu không, em chẳng đã phập phồng sợ hãi thế này.

 

Theo Vân Anh/ AF
 

 

 

people like INLOOK.VN fanpage