Bạn đang ở đây

Không thể “thuần hóa ngựa hoang”

Cho tới hôm nay, khi đã chia tay, tôi vẫn không hiểu tại sao mình lại yêu điên cuồng một người như anh, vẫn mong muốn được quay lại. Tôi cho đó là một cảm giác thất bại, mà tình yêu khi đã thất bại, thì chỉ để lại nỗi đau, chứ không bao giờ là kỷ niệm.

Không thể

Ảnh minh họa

Đó là người đàn ông hoàn hảo nhất trong những người đàn ông đã từng đến với tôi. Anh quyến rũ và mạnh mẽ, điều đầu tiên anh làm cho tôi là nắm tay tôi và kéo bật tôi ra khỏi một đám đông rất rắc rối và say xỉn trong bar. Tôi bị ấn tượng bởi những thứ tương tự như thế, vì nó khiến tôi có cảm giác được bao bọc - thứ cảm giác mà tôi rất ít có. Tôi vốn là đứa mạnh mẽ và tự tin số một.

Chúng tôi yêu nhau, rất nhanh. Không có tình yêu nào ngọt ngào hơn thế vì bạn biết đấy, anh rất hiểu một cô gái như tôi cần gì. Tôi bị cuộc sống ngập đầy bar, sàn nhảy và những cuộc đi chơi bất tận của anh cuốn hút. Nếu gọi anh là một “party guy” cũng chả có gì lạ.

Và tại sao tôi lại không thể hợp với anh cơ chứ? Bố mẹ tôi ở Mỹ, tôi sống đơn thân, đời sống quá ổn, học hành dù chỉ là sinh viên một trường dân lập thì cũng đã coi như tàm tạm. Chúng tôi lúc nào cũng quấn lấy nhau, hẹn hò, và hẹn hò…

Nhưng có những điều tôi không thể không để ý. Tôi nhận ra rằng anh có quá nhiều mối quan hệ với các cô gái đẹp khác, ngoài tôi.

Đơn giản thế này thôi, nếu chúng tôi đi với một đám bạn, trong đám có những cô gái khác, là người yêu của bạn bè anh, thì khi rượu vào, nhạc lên, chỉ thấy những thân hình nóng bỏng lắc lư áp sát vào nhau, và một lúc sau, khi tôi mệt rã rời, ngồi xuống ghế, giật mình thấy anh đang say đắm trong một cảm xúc cuồng nhiệt với một cô gái trong nhóm cứ như không có tôi ở đó.

 

Tôi chưa bao giờ biết ghen. Nói thật là trong các mối tình trước đó, chỉ có người ta ghen với tôi thôi. Và tôi mặc kệ với suy nghĩ: Lúc nhảy có hơi rượu, ai biết đấy là đâu. Chẳng phải tôi cũng từng có lần đi uống rượu thâu đêm với một cậu bạn trai, mặc cho anh ở nhà đấy thôi?

Nhưng đúng là hình ảnh đó cứ ám ảnh tôi. Chưa hết, ngay sau khi cuộc rượu tàn, cô nàng ấy tỉnh khô vòng tay ôm cổ người yêu tôi và hôn ngọt xớt lên môi. Lạ là anh cũng hồn nhiên đáp lễ, ngay trước mắt tôi, thêm nữa, tôi thấy tay anh luồn vào eo lưng cô nàng và nhét vào đó một cái card visit! 

Không thể dửng dưng nổi, tôi giận sôi lên, không nói với anh suốt cả đường về. Anh hỏi tôi mệt không, tôi chỉ bảo: “Sao anh có thể làm như vậy trước mặt tôi?”. Anh thở dài, không nói. Rồi anh bảo: “Em đang là một cô gái rất tuyệt, anh yêu em, đừng biến mình thành một bà già suốt ngày đi soi mói, mệt lắm em ạ. Ai cũng có những phần tự do riêng của mình, em đừng cố xáo trộn nó!”.

Trời ơi, phản ứng của anh đúng là ngoài sức tưởng tượng của tôi. Anh bảo tôi bình thường được hay sao? Tôi về, đêm trằn trọc. Rồi tôi hẹn cà phê với cô bạn trong nhóm, người yêu của một cậu bạn thân của anh. Tôi nghĩ sẽ rất khó khăn để giải thích về mối lo (có vẻ như hơi vớ vẩn của tôi). Nhưng không, cô ấy hiểu ngay vấn đề, vì chính cô ấy cũng vậy.

Cô ấy bảo tôi: “Mình chỉ nói thế này, P nên hiểu là những người như anh T, anh N (bạn trai tôi và bạn trai cô ấy) là những người không có khái niệm yêu và phải phụ thuộc vào một tình yêu duy nhất. Các anh ấy yêu là yêu, nhưng chơi vẫn là chơi. Nó giống cảm giác không bao giờ là đủ. Có rồi vẫn phải thêm. Cái gì lâu hơn một lần là thành cũ, và buộc phải bổ sung cái mới!

Chắc chắn P sẽ còn sốc nhiều, sẽ còn cảm thấy mình như bị bỏ rơi và theo mình thì nên tập quen với việc này đi”. Cô ấy còn nói rằng, đã có lần người yêu của cô ấy hủy một cuộc hẹn với cô ấy để gặp gỡ một cô gái khác, và tiếp sau của những cuộc vui trong bar là đâu nữa thì cô ấy cũng không muốn nghĩ đến…

Tôi vẫn cố gạt đi trong đầu cảm giác người yêu tôi là một chú ngựa hoang. Anh ấy không thể như thế, với tất cả điều tôi hình dung, thì mọi thứ về anh hoàn toàn khác.

chia xa

Ảnh minh họa

 

Tôi cũng là một cô gái cực ổn, có khi còn hơn nhiều những cô gái nóng bỏng khác mà anh gặp. Và tôi vẫn kiên nhẫn với những cuộc điện thoại à ơi của anh. Thấy mặt tôi căng thẳng, anh chỉ vỗ về bảo: “Bạn bè thôi mà em, anh yêu em, còn đây là những mối quan hệ kiểu khác, em bận tâm làm gì!”.

Bạn sẽ nghĩ tôi là con ngốc, nhưng thực sự khi đó tôi tự tin, quá tự tin để cho rằng tôi sẽ làm anh thay đổi. Rồi anh sẽ thấy tôi là người cuối cùng, rằng có tôi là anh thấy đủ. Với mọi điều tôi cố gắng, không phủ nhận anh rất yêu tôi, rất khao khát khi ở với tôi. Nhưng lúc còn lại, tôi là người quan trọng, song không phải là tất cả của anh…

Cho đến một đêm khi chúng tôi rời quán bar vào lúc 12 giờ, lẽ ra sẽ đưa tôi về nhà, rồi đi và nhắn tôi một tin nhắn ngọt ngào, thì anh bảo “anh còn một cái hẹn nữa”, và bảo tôi đón taxi về, anh đi cùng một cô gái khác và những cặp đôi khác. Tôi ngồi đến 3 giờ sáng, mắt nhìn chong chong vào cái màn hình điện thoại đen ngòm. Tôi đang làm gì thế này? Tôi ngốc thật, anh chưa bao giờ đi tìm một bến đỗ, mà tôi lại cứ cố gắng để buộc anh…

Và bây giờ, chúng tôi xa nhau, nhưng tôi có cảm giác mất thăng bằng về những người đàn ông đến bên tôi. Tôi vẫn yêu anh chàng ham mê tự do ấy, ngay cả hôm qua, khi anh nhắn một tin nhắn tình cảm, nói rằng anh không thể tìm thấy ai lấp đầy khoảng trống, thì tôi chỉ muốn quay trở lại. Nhưng cảm giác đau đớn trong lòng còn quá nặng, tôi phải làm thế nào đây? 

Theo SVVN

 

people like INLOOK.VN fanpage