Bạn đang ở đây

“Nếu em cũng được như cô ấy thì làm gì đến lượt anh!”

Nghĩ đến sự vô duyên đến vô tâm của chồng, Uyên không thể nhẫn nhịn hơn được nữa.
Buổi tối, 2 vợ chồng sánh vai đi dự tiệc sinh nhật 1 người bạn của Uyên về mà cô chẳng thấy vui chút nào. Mặc dù bữa tiệc đông vui, chủ nhân hiếu khách, lại được gặp khá nhiều người bạn cũ, được ôn lại nhiều kỉ niệm trước đây, nhưng trong lòng Uyên vẫn thấy một nỗi ấm ức dâng đầy. Nguyên nhân cũng chỉ bởi Lượng - chồng cô.
 
Trong bữa tiệc, với những người bạn của Uyên, chồng cô đều chào hỏi, chuyện trò rất cởi mở, hòa nhã. Chính vì thế mà ai cũng có thiện cảm với anh, khen ngợi Uyên có người chồng vui tính, dễ gần. Uyên mừng vì điều đó. Nhưng niềm vui sẽ được trọn vẹn hơn, nếu như Lượng không thi thoảng lại ghé vào tai vợ thì thầm vài câu, đại loại như: “Cô bạn kia của em có bộ váy đẹp thật! Bộ của em đúng là xách dép chạy dài không bằng!”, hay: “Cô bạn kia trang điểm quá đẹp luôn. Sao em trang điểm không được đẹp như thế nhỉ?”.
 
Những câu nói có ý so sánh đó thật chẳng dễ nghe chút nào, nhưng Uyên còn bấm bụng cho qua được, coi như là Lượng góp ý cho cô về cách ăn mặc, trang điểm nhưng thiếu tế nhị mà thôi. Nhưng câu nói sau nữa của anh thì khiến cô thực sự muốn bốc hỏa: “Cô nàng kia trắng thật đấy! Giá như em trắng như cô ấy thì tuyệt!”. Uyên giận tím mặt, nhưng vì ngại đông người nên không muốn thể hiện gì. Về nhà, đến nửa đêm rồi, Lượng đã ngáy khò khò bên cạnh mà Uyên thì trằn trọc mãi không ngủ được.
 
“Nếu em cũng được như cô ấy thì làm gì đến lượt anh!” 1
Cô không hay để bụng những câu nói vô duyên của chồng (Ảnh minh họa)


Nghĩ lại, những điều Lượng làm trong buổi tối hôm nay thực ra cũng không phải là lần đầu tiên. Trước đây, anh đã nhiều lần nói những lời tương tự như vậy với cô rồi, nhưng Uyên đều cho qua, vì cô không muốn chấp nhặt, để bụng từng câu nói. Và vì, ngoài chuyện đó ra thì anh vẫn đối xử với cô rất tốt, nên cô cũng không muốn vì chuyện đó mà mất hòa khí giữa 2 người.

 
Hồi yêu nhau, Lượng hay chê Uyên thấp, và điều hiển nhiên là Uyên thấp thật nên cô cũng chẳng bận lòng. Nhưng khi Lượng lặp lại lời chê đó quá nhiều, thậm chí còn đem cô so sánh với những người khác có chiều cao hơn Uyên thì cô thấy bực thật sự. Cô mới nhẹ nhàng bảo anh: “Này, em mà cao hơn thì em ngồi mui trần 4 bánh nhé, không ngồi sau chiếc xe máy cà tàng này đâu!”. Nghe thế, Lượng cười cười vẻ xấu hổ, từ đó cũng không còn chê cô thấp nữa. Nhưng Lượng lại chuyển sang so sánh những điều khác.
 
Ví dụ như Lượng hay chê cô nấu canh rau ngót không ngon bằng… bà ngoại anh ở quê. Vụ này thì Uyên cười xòa cho qua. Nhưng có lần, Lượng thở dài chép miệng khi cậu bạn anh mới yêu được một cô bé nào đó đã xinh xắn, ngoan ngoãn, lại nhà giàu nữa cơ. Uyên bực nhất là, anh không chỉ đơn thuần là kể chuyện cho cô nghe, mà còn làm ra vẻ thèm thuồng, tiếc nuối lắm khi mình không được như thế, mà chỉ có được một cô bạn gái bình thường như Uyên. Thái độ như thế, Uyên chẳng hiểu nổi Lượng nghĩ gì nữa. Bữa đó, Uyên giận Lượng, sau anh xin lỗi mãi cô mới chấp nhận bỏ qua.
 
Khi đã thành vợ chồng, Lượng còn thi thoảng so sánh Uyên không sắc sảo và năng động như cô nàng đồng nghiệp của anh ở công ty. Điều này khiến Uyên chạnh lòng và buồn lắm, vì tủi thân nghĩ mình không bằng người khác. Rồi Lượng còn mấy lần ca ngợi chị dâu của anh giỏi giang thế nào, làm nọ làm kia hoành tráng ra sao, sau đó nhìn Uyên không nói, nhưng vẫn cái thở dài chép miệng quen thuộc của chồng khiến Uyên tức muốn nộ khí xung thiên.
 
“Nếu em cũng được như cô ấy thì làm gì đến lượt anh!” 2
Dẫu chồng luôn đối xử tốt với mình nhưng đôi lúc những câu nói của anh cứ khiến cô chạnh lòng (Ảnh minh họa).


Sáng hôm sau, mặc dù cả đêm trước Uyên nằm miên man nghĩ ngợi, nhưng sáng ra cũng không hề tỏ gì với chồng về việc ở bữa tiệc sinh nhật tối hôm trước. Cô coi như đó là một tật xấu của Lượng, chỉ cần cô không để bụng thì mọi chuyện có lẽ cũng chẳng có gì. Nhưng khi 2 người đang ăn sáng để đi làm thì Lượng như chợt nhớ ra điều gì, bỗng nói với vợ: “À, em còn nhớ cô gái mặc váy tím tím không. Cô nàng đấy nói chuyện có duyên thật, nghe mà thích mê ly, buôn chuyện với em ấy mãi không thấy chán! Giá như vợ anh cũng được như thế nhỉ…”.

 
Lượng nói kiểu vừa đùa vừa thật thôi, nhưng nghe được những lời đó cũng đủ khiến Uyên thấy cổ họng mình như nghẹn lại. Sờ tay xuống chiếc bụng lùm lùm – con cô đã được 6 tháng tuổi, lại nghĩ đến sự vô duyên đến vô tâm của chồng, Uyên không thể nhẫn nhịn hơn được nữa. Nhưng cô chẳng hề cáu giận to tiếng, chỉ nhìn Lượng bình thản nói: “À, cô bạn đó em nhớ, xinh đẹp, nói chuyện rất thu hút. Nhưng anh muốn nghe em kể qua về chồng cô ấy không? Sau khi nghe xong, anh sẽ nhận ra 1 điều là, nếu em cũng được như cô ấy, thì làm gì đến lượt người như anh!” – đến cuối câu, Uyên nhấn mạnh từng từ một - "Em không muốn so sánh chồng em với bất kì ai khác, bởi chồng em chỉ có 1 mà thôi. Nhưng nếu anh thích so sánh thì từ giờ em cũng so sánh nhỉ, cho công bằng!”. 
 
Nói xong, Uyên đứng lên lấy túi đi làm, để Lượng ngồi như "trời trồng" trên bàn ăn còn ngổn ngang bát đĩa.
Theo MASK Online
people like INLOOK.VN fanpage