Bạn đang ở đây

Nhẫn đính hôn đến trễ

Một cửa hàng vàng bạc đá quý cùng 3 tòa nhà mặt phố cho thuê khiến tôi ngồi không cũng chẳng bao giờ phải lo thiếu tiền. Nhà tôi có nghề kim hoàn gia truyền nên học hết THPT, tôi không thi đại học mà ở nhà nối nghiệp, quản lý tiệm vàng.
nhẫn cưới
 
Em luôn có mặt sớm nhất, quét dọn, lau chùi mọi thứ cho đến khi chúng sạch bóng không một hạt bụi. Café luôn sẵn sàng trên bàn làm việc sau khi tôi xuất hiện 5 phút. Song, tất cả những điều tuyệt vời đó chẳng thể ngăn cản việc tôi thường xuyên nổi cáu với em về những sản phẩm không đạt yêu cầu. Thường xuyên nổi cáu với em nhưng càng ngày, tôi càng nhận ra mình mong được ở bên em mỗi ngày, nếu không tôi sẽ thấy thiếu vắng vô cùng. Hình như tôi đã yêu em. Lẽ ra em nên xuất hiện trước khi tôi làm bạn với ma túy. Tình yêu của một thằng nghiện sẽ đi đến đâu?

Giáng sinh năm ấy, lần đầu tiên tôi cùng em đi chơi. Biết bao cô gái đã qua tay tôi trong những đêm trác táng, vậy mà sao lúc này, tôi lại run quá khi lén nắm lấy bàn tay em. Bàn tay thợ kim hoàn tập sự đã có chút thô ráp, lạnh toát như đá trong đêm lạnh, khiến tôi không kiềm lòng được, ôm chầm lấy em giữa phố đông người. Em cũng ôm chặt lấy tôi. Từ phút ấy, tôi biết rằng trái tim mình mãi thuộc về em.

Mỗi phút bên em đều ngọt ngào như một giấc mơ. Tôi đã muốn thay đổi vì em, từ bỏ ma túy nhưng khi tôi chưa kịp làm gì thì được tin một cô gái từng quan hệ với mình vừa chết vì HIV. Tôi đã căng thẳng đến nghẹt thở đi làm xét nghiệm. Tôi như rơi xuống 9 tầng địa ngục khi nhìn thấy chữ “Dương tính”. Nhưng điều khiến tôi lo sợ nhất lại chính là em, vì có thể tôi đã lây bệnh cho em rồi.

Em chăm chú lắng nghe sự thật về tôi, một con nghiện đang mang trong mình căn bệnh thế kỷ. Em cứ im lặng mãi. Tôi trộm nhìn, thấy mắt em mọng đỏ liền ôm chặt lấy em, cả hai ôm nhau mà khóc. Tôi muốn đưa em đi xét nghiệm nhưng em nói sẽ đi một mình.

Hôm sau, em lại đến tiệm làm việc vui vẻ, bình thường như chưa có gì xảy ra. Em bảo, em đã đi xét nghiệm và không hề bị mắc bệnh. Tôi thở phào nhẹ nhõm như vừa chết đi sống lại. Có lẽ, đó là giây phút hạnh phúc nhất đời tôi. Em bắt tôi đến trung tâm cai nghiện. Em muốn tôi phải sống bằng bất cứ giá nào. Em muốn chúng tôi cưới nhau, sống hạnh phúc bên nhau ngay cả khi ngày mai tôi sẽ chết. Không hiểu bằng sức mạnh nào, em đã cho tôi một niềm tin mạnh mẽ vào cuộc sống, vào em, vào bản thân mình.

Một năm sau, tôi cai nghiện thành công, bệnh tình cũng được điều trị khá ổn định. Thấy nụ cười rạng ngời trên môi em, trong mắt em, tôi thấy mình khỏe mạnh, hạnh phúc và yêu em hơn bao giờ hết. Đúng vào lúc tôi hoàn thành cặp nhẫn tuyệt đẹp bằng tất cả tình yêu, tâm huyết của mình để trao tặng em trong lễ đính hôn thì em… nhập viện.

Ngày đó, em đã nói dối tôi về kết quả xét nghiệm. Vừa nhiễm HIV, vừa bị ung thư phổi, em đã âm thầm chịu đựng 2 nỗi đau cùng lúc. Tôi lồng vào tay em chiếc nhẫn tình yêu, thì thầm “Chờ anh em nhé! Mình sẽ mãi bên nhau”.
Theo TGPN
people like INLOOK.VN fanpage