Bạn đang ở đây

THÁNG 8 MÙA NHỚ

Sáng ra đường nghe heo may gọi mùa… Định là sẽ viết thật nhiều cho những ngày vừa qua vậy mà em lại chẳng làm được gì nên hồn cả anh ạ. Nhưng em vẫn muốn viết một điều thật ý nghĩa cho ngày hôm nay.

 “Tháng 8 lại về

Tháng của nỗi nhớ

Tháng của niềm thương

Tháng của lá vàng

Tháng của gió heo may…

Tháng lay động những con tim yếu mềm…”

Em mới chép được câu này trên status của Hân. Uh, tháng 8 về rồi.Tự nhiên lại nhớ, nhớ quay quắt mùi hoa sữa  ngày đó, ngày tụi mình học cấp 3. Tháng 8 rồi, em  vẫn một mình trong những sáng tinh mơ sương phủ đầy, gió heo may thoang thoảng phả vào mặt mát lạnh, những ngày chờ bus…

 Ngày đó một mình nhưng không buồn, chỉ thấy bâng khuâng.

Cứ nghĩ là không mưa đâu, gần tuần nay trời “ lành”, thế mà hôm nay mưa to, nặng hạt, tháng 8 rồi, heo may thổi  mà trời còn mưa ngâu vậy sao? Người ta nói lần hẹn hò đầu tiên mà trời mưa thì tình khó dứt. Ngày đầu tiên và ngày cuối cùng của mình đều là một ngày mưa ngút ngàn…

Là thế nào nhỉ? Tình cảm của mình lúc này? Em chẳng biết, chỉ biết rằng mình đang bơ vơ , bơ vơ giữa ranh giới yêu, thích. Chẳng biết sao dạo này thích thơ, vài bài thơ hợp lòng mình, thế là thích, chắc vì đúng tâm trạng quá

"Chưa đủ nhớ để gọi là yêu
Chưa đủ quên để thành xa lạ
Anh ám ảnh em giữa hai chiều nghiệt ngã
Ngiêng bên này lại chống chếnh bên kia

Ngủ ngoan thôi ngọn cỏ mềm bé nhỏ
Biết đâu chừng thiên sứ đứng vây quanh

Trái tim đa mang trở tình yêu chòng chành
Quên với nhớ lắc lư nhịp sóng
Anh là gì giữa bốn bề vang vọng
Em ngẹn lòng khi thốt gọi thành tên”.

Em vẫn thích 2 câu đầu nhất . Có lẽ tình cảm dành cho anh cũng đúng với 2 câu đó “ chưa đủ nhớ để gọi là yêu, chưa đủ quên để thành xa lạ”. Nhưng đôi khi mọi thứ cũng quay quắt cũng rối tung , điên đảo và thấy mình yếu mềm quá. Giống như ngày hôm nay…

Có những ngày thật buồn mà nước mắt không rơi. Hôm nay em không buồn, nhưng mi lại thấy ướt. Ướt như những cơn mưa trượt dài khắc khoải, đời cũng lạ, lòng người cũng chông chênh, lẽ nào lại mong một ngày nắng hong gầy? Có lẽ vì anh.

Em đã định chỉ nói về những ngày vui và những ngày đã qua, mọi thứ cũng qua rồi. Em, một đứa khô khan, kiệm lời, ít cảm xúc. Đã chẳng giám nói lời thương, đã không cho anh bất kì tín hiệu phản hồi nào dù rằng lòng em đã nghĩ về anh rất rất nhiều. Nhưng em vẫn muốn nói cám ơn anh, cám ơn tất cả những điều tốt đẹp nhất anh đã dành cho em, đã cố gắng vì em mà làm những điều đó. Những lúc em nghĩ về anh sau này, sẽ là những ngày tháng đẹp nhất.

Em  không biết, có những thứ tình cảm trên mức tình bạn nhưng chưa phải là tình yêu, đủ sâu sắc nhưng chưa thực sự mãnh liệt, đủ để lại nỗi nhớ nhưng không cồn cào da diết. Tình cảm của em có lẽ là thế chăng? Nhưng em biết một điều rằng em học được cách nhớ, nhớ một người là cảm giác ngọt ngào nhất anh à. Nhưng mà mình vẫn phải sống cho những ngày sau nữa, nên biết nhớ cũng phải học cách quên. Em mong rằng tự nhiên sẽ hòa giải lòng mình.

Em nói với anh là dạo này em thích thơ lắm, gặp đâu thấy thơ hợp tâm trạng là em sà vào ngay, lúc nãy em lang thang qua facebook nhỏ bạn, thấy những bài thơ của nó mà muốn ngấu nghiến hết. Em lại thấy khóe mắt mình cay, thấy lòng mình thổn thức, thấy thời gian qua được rơi trong mấy chữ:

 “Chưa kịp khóc cho tháng 8 không anh!

Vậy là đã sang tháng tám rồi ư anh?
Cố kiễng chân hái lá vàng chưa kịp rụng
Đan tay lúng túng
Nhìn quá khứ màu xanh
 
Tháng tám với lệ sương mỏng manh
Bám chót lá kéo cong cây lau nhỏ
Quệt nhòe bờ môi đỏ
Dấu ấn trinh nguyên
 
Cuối hàng me chích chòe nhảy chuyền
Chơi trốn tìm với lũ cào cào ưa lột xác
Mắt bồ câu treo đỉnh nhà ngơ ngác
Tháng tám này khác lắm tháng sáu mưa
 
Cô bé mê chơi làm biếng ngủ trưa
Mở cửa sổ  nhìn cậu bé trai búng viên bi rơi đáy mắt
Ngọt dọng rao mùa, lịm tình chất ngất
Tháng tám phố yên
 
Qua rồi tháng bảy rũ mềm
Mùa cầu hồn về đồng xanh, thắp niềm tin tươi màu hạnh phúc
Qua nỗi đau trở lòng đêm quặn nhức
Để thả ngọt ngào lên tháng tám phải không anh?
 
Có một vầng trăng và một vì sao xanh
Bay về miền ảo tưởng
Qúa khứ mắc vướng
Vào tháng tám tròn veo
 
Sao anh nỡ giẫm lên một tháng tám mắt nheo
Một tháng tám em chưa kịp khóc”.

Tặng anh bài hát mà em đã nghe suốt những ngày học trò của tụi mình, cũng chẳng hay thật hay nhưng em thích cái lời, thích giọng hát trong veo của Ngọc Linh. Lúc nào nghe bài này cũng thấy thèm về lại ngày xưa, ngày học cấp 3.

http://mp3.zing.vn/bai-hat/Mua-Ha-Cuoi-Cung-Ngoc-Linh/ZWZ9BI7F.html.

An nhiên anh nhé…

Đa An/ Inlook.vn

people like INLOOK.VN fanpage