Bạn đang ở đây

Tình sai trái

Tôi nhớ em da diết, cầm điện thoại trên tay mà run rẩy, cố kiềm lòng không gọi và nhắn tin cho em. Bao đêm tôi khóc một mình vì nhớ thương và buồn tủi. Một mình tôi khổ, tôi không muốn em biết là tôi đau khổ, để trái tim em bình yên trở về lối cũ sau một thời gian lạc lối.

> “Cháy” vì lửa tình một đêm

> Tình hờ qua vai

 

chị em

Em và tôi gặp nhau lần đầu tiên khi cả 2 cùng vào làm chung một cơ quan, cùng phòng làm việc. Em giao thiệp giỏi, đàng hoàng, chịu khó và nhạy cảm trong kinh doanh, còn tôi ít nói, giao thiệp cũng không tệ và sống có chuẩn mực. Tôi và em không hiểu sao cứ quấn quít nhau, em lúc nào cũng lo cho tôi, đi đâu em và tôi cũng cùng đi chung một xe. Em có người yêu, tôi mừng trước niềm vui của em.
Đám cưới, nhìn em rạng ngời hạnh phúc tôi vui, rồi em có một thiên thần bé nhỏ, nụ cười của em rạng ngời hơn. Thời gian thấm thoát trôi đi, em và tôi vẫn vui vẻ, quý mến nhau như ngày nào. Rồi em quyết định chuyển công tác, những ngày còn lại ngắn ngủi, em cứ nhìn tôi, ngồi kế bên và nói là còn một chuyện chưa nói với tôi. Rồi em đi, tôi vui buồn lẫn lộn, thấy mình đánh mất đi cái gì đó quý giá.
Khi gặp chuyện buồn trong gia đình, e nắm lấy tay tôi và khóc. Em nói là mình sai lầm khi chọn lựa và tôi mới là mẫu người của em, em nói giờ không còn gì cả, nếu không còn tôi nữa là em trắng tay, ngoại trừ thiên thần bé nhỏ của em. Tôi cho là em trong lúc buồn và sốc gia đình nên em nói vậy thôi, tôi vẫn an ủi và động viên em. Tôi rất thương và lo cho em, tin tưởng ở em.
Rồi một hôm em nói là thương tôi không phải là tình thương bình thường của 2 chị em mà là tình thương của 2 người khác phái. Tôi sững người mấy giây, lấy lại thăng bằng nói với em chắc do 2 chị em mình quấn quýt nhau nên em thấy vậy tôi, vì tôi chênh hơn em đến 6 tuổi mà. Nhưng em vẫn nói là em yêu chị nhiều lắm chị biết không? Và em cũng biết rằng không thể nào khác hơn được, chỉ mong là được lo cho tôi như lúc trước.
Ngày tháng qua, em và tôi vẫn gặp gỡ bình thường, bất chợt em hôn tôi, tôi nhất định không cho và giận em cả tuần. Sau đó em đã xin lỗi và nói rằng sẽ hạn chế gặp tôi vì khi bên tôi em không kiềm chế được. Rồi một ngày em đến với tôi, năn nỉ tôi cho em được hôn tôi một lần, tôi không đồng ý nhưng rồi tôi cũng đã trao em nụ hôn mà em mơ ước. Em và tôi không gặp nhau, không nhắn tin nữa. Đến lúc này thì chính tôi lại thấy nhớ em vô cùng, muốn được nhìn thấy và được ôm em trong tay.
Trước đây tôi cho là mình ngộ nhận trong tình cảm này, giờ đây tôi giật mình không chỉ em mà chính tôi cũng đã yêu em tự lúc nào không biết, tôi tự hỏi bản thân mình có ngộ nhận không tình chị thương em hay tình yêu? Tôi không phải là một cô bé mới chập chững vào đời mà là một bà chị rồi. Tôi không phải là người dễ yêu, cho nên tình cảm này làm tôi rối rắm, đau khổ.
Tôi nhớ em da diết, cầm điện thoại trên tay mà run rẩy, cố kiềm lòng không gọi và nhắn tin cho em. Bao đêm tôi khóc một mình vì nhớ thương và buồn tủi. Một mình tôi khổ, tôi không muốn em biết là tôi đau khổ, để trái tim em bình yên trở về lối cũ sau một thời gian lạc lối. Tôi mong em sẽ lại hạnh phúc bên gia đình của mình.

V.A (Vnexpress)

people like INLOOK.VN fanpage