Bạn đang ở đây

Vườn mẹ tháng Mười

Tháng 10 là tháng giữa thu, một sắc thu dìu dịu có gì mỏng mảnh như không khí ảo ảnh của những câu chuyện cổ tích... Một sớm mai bạn thức dậy, trời đã hơi se se. Tơ nhện buông chùng giăng mắc những giọt sương thu long lanh như chuỗi ngọc thời gian ấm nồng hơi đất, hương quả. Quả chín mọng vít vảo hương thu theo gió.

 

Vườn của mẹ ta có bao nhiêu là thứ quả: Có quả chín mọng trên cây, có quả chín đầy đặn trên trời đó là quả trăng thu, lại có những thứ quả chưng cất từ đời mẹ mà chúng ta không dễ nhìn thấy được; đó là quả Phúc, quả Lộc - quả của tâm linh hướng thiện!

Vườn mẹ có màu nâu trầm của đất, sắc vàng hoa cúc ánh lên làm sáng cả một góc vườn. Có cây thị cổ thụ bà trồng giờ đang còn quả chín - thị thơm vào đêm không ngủ, tóc bạc của bà đêm đêm không ngủ, mỗi sợi tóc là một sợi đêm lật sáng ánh ngày.

vườn mẹ

Vườn mẹ có những cây cỏ thơm mùi thuốc bắc, có những luống rau sạch mà mẹ chăm chút bắt sâu hằng ngày cho bữa cơm gia đình ấm cúng. Có những tên rau đọc lên thật dung dị: Rau tập tàng, rau ngót, rau đay... Rau cũng là một thứ cỏ thần gắn bó với đời sống con người ở chốn thôn quê mộc mạc.

Vườn mẹ có rất nhiều loài chim bay về trong mùa quả chín: Chim chào màu đỏ đuôi, chim chìa vôi lúng liếng, chim khách nhẩn nha, chim chích chòe líu lo dậy sớm...

Vườn mẹ là cái nôi dưỡng sinh từ tấm lòng thơm thảo của mẹ. Những lộc biếc đầu cành bao giờ cũng vươn mình về phía có hơi người, có ánh nắng mặt trời ấm áp. Tuổi thơ chúng mình lại vươn về phía mẹ đón nhận vòng tay âu yếm của Người. Con là chồi, mẹ là quả, là hoa.

Vườn mẹ tháng 10 trải rộng ra cánh đồng sau mùa gặt. Bao vất vả lo âu, trên đồng khô, đồng cạn nứt nẻ chân chim, rạn cả nếp da người để đổi lấy hạt gạo tròn đầy. Hạt gạo là hạt vàng mười giấu sau vỏ áo trấu thô ráp để nở bung cả nồi cơm đến ngọn khói trên mái rạ cũng thơm hương cơm mới.

Mẹ ơi! Tháng 10 là tháng của mẹ, mẹ đã mang thai con “9 tháng 10 ngày” để chớm sang tháng 10 con mới thành hình hài, ra đời trong nhịp thời gian giao hòa như cánh võng. Một đầu mắc vào tháng Giêng phôi thai, đầu kia nối vào tháng 10 sinh nở. Đêm tháng 10 thật dài, ánh lửa bập bùng soi bóng mẹ. Mẹ búi tóc cao hơn, tay áo mẹ ngắn hơn, giọng nói của mẹ ngày một chậm hơn, đã cho con tóc dài hơn, áo con mặc đẹp hơn và giọng hát của con trong hơn...

Có lúc nào bạn vẽ chân dung mẹ mình chưa? Bạn thử nhắm mắt lại sẽ hình dung ra mẹ. Mẹ đang đi giữa vườn, nâng niu từng bụi hoa, chống lại cho thân cây gầy đang mùa bói quả. Bạn hãy chải mái tóc của mẹ thật dài, suối tóc ấy chải xuống tháng 10 cho những mùa sinh sôi, cho những mùa trĩu quả...

Theo Nguyễn Ngọc Phú, PNVN

people like INLOOK.VN fanpage