Bạn đang ở đây

‘Bóng’ kín Hà Thành kể chuyện tình yêu đồng tính

Nguyễn Văn T. khéo léo như một phụ nữ thực thụ. “Anh” nấu nướng, cắm hoa, yêu ca hát. Kể về những mối tình của mình, T. không khỏi xúc động chực trào nước mắt.

Trong khi một số người chọn giải pháp phẫu thuật để tìm lại giới tính thực hoặc công khai sống cuộc sống mình mong muốn thì một số người vẫn chọn giải pháp kín đáo hơn. Nguyễn Văn T (Hà Nội) là một trong số đó. Ở độ tuổi 55, quá muộn để phẫu thuật hay để xây dựng gia đình “bình thường”, nhưng T vẫn luôn tìm kiếm nửa còn lại của mình.

T. trở thành “bóng” thế nào?

Gặp Nguyễn Văn T. ở một quán cà phê đầy lãng mạn. Bước vào quán, T. ngắm hoa, nhìn cá… T. bảo “quán đẹp quá” đúng kiểu phụ nữ. T. cũng không trang điểm, vì vai T. u lắm, khuôn mặt thì quá gồ ghề. Nếu trang điểm lên anh sợ sẽ xấu đi.

T. sinh năm 1967, trong một gia đình có 10 anh em ở trên một con phố cổ. Cuộc sống của T. gắn chặt với nó cho đến bây giờ. Sinh ra, T. đã được mặc định như một người đàn ông vì cơ thể của T. vốn vậy. Nhưng rồi, cái ngày định mệnh đã đến.

Một lần, nhà T. xuất hiện một người đàn ông. Trong cái ngõ trên phố cổ chật chội ấy, nhà vệ sinh dùng chung. Chả hiểu lý do gì mà người đàn ông ấy khi đi tiểu tiện lại quay mặt ra. Thế là cậu bé năm đó khoảng 13 tuổi đã lờ mờ thấy mình có gì đó khác lạ: không ham mê trò của bọn con trai vì nó mệt lại vô bổ mà chỉ thích chơi với con gái như ô ăn quan, nhảy dây…

Cuối năm cấp 2, các bạn gái dần tách nhóm chơi riêng và không muốn T. gia nhập hội. Dẫu sao ở lứa tuổi này, các cô bắt đầu nhỏ to về chuyện dậy thì. Còn T. chỉ là một thằng con trai.

Bước vào quán, Nguyễn Văn T ngắm hoa, nhìn cá, bảo “quán đẹp quá” đúng kiểu phụ nữ

 

Còn với bọn con trai, T. không thích chơi với chúng. Dù cố hòa nhập, nhưng khi đá bóng T. toàn dẫm vào chân đứa khác. Chúng nó bảo T. chơi “bẩn”. Oan cho T. quá, T. đâu muốn vậy, chỉ tại T. chơi không giỏi. Thế là bọn con trai cũng bỏ T.

T. bắt đầu thấy cô đơn. T. bỏ học.

Vì cuộc sống sinh nhai, T. phụ mẹ bán thịt. Mẹ mất. T. mở cửa hàng bán băng đĩa, rồi kinh doanh chăn ga gối đệm… và giờ T. tham gia vào các hoạt động, dự án để bảo vệ những người chuyển giới khỏi HIV/AIDS.

T. tâm sự: “Trước đây, T. đau khổ lắm, dằn vặt không biết cuộc sống đi về đâu. Tại sao chuyện tình yêu của mình lại đa đoan đến thế”. Có những người không hiểu thì chê cười. Có người biết thì cảm thông…

Giờ T. thấy lòng mình thanh thản khi mình dần đã ý thức rõ ràng về bản thân và được nhiều người công nhận. T. thích được gọi bằng “dì”, thích được xướng lên bằng tên Thùy Dung.

Trải qua 20 mối tình mới có một tình yêu đích thực

Cũng như bao nhiêu người khác, T không phẫu thuật vì đã quá tuổi để làm nhưng T. vẫn muốn sống như một người phụ nữ. T. muốn gặp, yêu một người đàn ông thực thụ.

Bên ngoài, T. có dáng vẻ của một người đàn ông thực thụ: cao to, cơ bắp, giọng nói sang sảng. Chỉ khi hỏi về chuyện “chồng” T. buồn và im lặng. Giọt nước mắt chực trào ra khỏi khóe mi.

T. nói: chuyện về “chồng” bây giờ, T. không muốn kể vì chuyện tình yêu của “bóng” (người như T.) thì không có kết thúc đẹp, chỉ là dang dở và lợi dụng mà thôi.

T. kể, T. yêu phải đến 20 mối tình. Nhưng không mối tình nào có hậu. Vì T. biết có người đàn ông nào yêu “bóng” thật sự đâu.

Nhưng cũng có lần, T. được hưởng cái gọi là tình yêu với sự run rẩy, lãng mạn của nó.

Một lần T. gặp người đàn ông kém T. 7 tuổi làm bảo vệ một cửa hàng thời trang tên Q. T. nghiện mua sắm lắm nên hay lượn lờ các phố mua quần áo. Khi vào cửa hàng này, T. bị tiếng sét ái tình của chàng trai ấy cuốn hút. Thế là T. yêu.

Hàng ngày, lấy cớ mua quần áo, T. đến cửa hàng để gặp người mình thương thầm nhớ trộm. Dần dà, T. rủ người đó đi chơi. Ban đầu, T. bảo là Q. ở xa, gia đình khó khăn, làm không được bao nhiêu tiền vì vậy về ở với T. sẽ đỡ phần nào chi phí. Dần dà, T. chiều chuộng Q, tốt với Q. Mãi cuối cùng rồi T. cũng bộc lộ tình yêu của mình.

T. kể: Có những đêm nằm ôm nhau khúc khích tâm sự, rồi đi chơi ở hồ… nhiều kỷ niệm lắm. Yêu nhau lắm nên T. gọi “mình” xưng “tôi” với Q.

Có hôm, không được âu yếm, hay chiều là T. giận, T khóc thút thít cả đêm. Ở với nhau được 7 năm  thì Q. về quê lấy vợ. T. đau khổ nhưng rồi cũng nguôi ngoai dần và tiếp tục tìm kiếm những mối tình khác.

Giờ đây, T còn là tư vấn viên tham gia vào các hoạt động, dự án để bảo vệ những người chuyển giới khỏi HIV/AIDS.

Ngồi một lúc, điện thoại T. lại reo. Lúc thì một “cô” gọi điện tâm sự chuyện “chồng”, lúc “cô” khác nhỏ to chuyện “con nọ, con kia”.

T. phải lịch sự nói: “Tôi sẽ nói chuyện với “cô” sau nhé, tôi đang bận” thì điện thoại mới dứt. T. bảo công việc của T. là vậy tư vấn, trò chuyện với những người chuyển giới. Giờ, T. thấy vui về công việc này và T. có nhiều lẽ sống hơn.

Theo tiết lộ của một thủ lĩnh những người chuyển giới, “bóng”, “gay”: trên địa bàn Hà Nội có khoảng 300 người thuộc dạng này. Trong số đó có khoảng 30 người là chuyển giới. Có người đã sang Thái Lan phẫu thuật hoàn toàn cả trên và dưới.

Có người chưa phẫu thuật nhưng là “bóng” lộ. Tức vốn là nam nhưng ăn mặc, trang điểm, độn ngực như con gái.

Phần còn lại là “bóng” kín, tức là bên ngoài nhìn đặc đàn ông nhưng thực tế thì muốn làm phụ nữ và yêu đàn ông. Chỉ những người thân quen mới biết họ là “bóng”.

Có “bóng” muốn yêu người đàn ông thực sự, nhưng cũng có “bóng” lại yêu “bóng”. Họ bắt tín hiệu của nhau khá dễ dàng qua ánh mắt, cử chỉ, giọng nói cách xưng hô “cô”, “tôi”, “mình” dù là đàn ông ở hình dáng bên ngoài.

Khi cầm cái cốc thì mấy ngón tay của “bóng” cứ cong vút lên điệu đà. Có cô bóng lộ trang điểm lòe loẹt, đi lại đong đưa, có “bóng” thì chỉ khi gặp đối tượng mới thể hiện.

Nhưng theo một “bóng” thì ra những địa điểm trên khó tìm được trai ngoan. Vì môi trường ở đó, trai “xịn” chiếm phần đông là trai dạt nhà, trai nghiện…

Dân “bóng” ở Hà Nội cũng có điểm xông hơi riêng, chỉ “bóng” mới được vào. Như vậy, có thể thấy họ thiết lập một mạng lưới, một cộng đồng riêng cho giới này.

 

 

Theo VTC

 

people like INLOOK.VN fanpage