Bạn đang ở đây

Vì em dậy đi đâu từ sớm

Bỗng nhiên tôi tỉnh giấc. Bầu trời vẫn còn là một đêm đen đặc quánh. Xung quanh tôi là một sự im lặng, giống như sự hư vô quanh những mộ phần. Tôi phóng tầm mắt mình vào đêm xa xăm để tìm xem có những vần tinh tú nào hay không thì chẳng thấy có một ngôi sao nào còn sáng và trăng thì cũng đã rụng từ lâu. Thật là một khoảnh khắc khó chịu.

đêm

Ảnh minh họa

Quanh tôi, giường trống không, gối cũng trống không, chẳng có lấy một ai quen thuộc quanh mình. Tự nhiên tôi lại có một cảm giác mình đã xa lìa. Ôi thật kỳ dị! Tay chân mình vẫn còn đây mà. Mắt mình vẫn nhắm mở được mà. Vậy mà lòng bỗng nhiên thấy vực sâu và nỗi buồn vời vợi rơi ngay trước mặt.

Khi mắt không tìm thấy những gì quen thuộc thì tôi lắng nghe thanh âm. Đêm lại là thinh không. Lạ thật! Lúc bình thường tôi có thể nghe thấy bao tiếng trầm bổng, thấy bực bội với nhiều tiếng động nghịch quãng và chỉ muốn sự yên tĩnh thì ngay lúc này tôi lại muốn những âm thanh đó ập vào tai tôi. Nhưng chẳng có gì! Chẳng nghe được gì! Tôi chợt hoảng sợ vì không biết mình có bị mang đi khỏi cõi đời quen thuộc này hay không? Hay là do linh hồn mình đang lơ lửng ở lưng chừng trời, quá cao để có thể nghe thấy những tiếng loài người dưới phố? Ôi đâu rồi những tiếng thì thầm, những tiếng cười rúc rích mà mình vẫn thường nghe thấy từ góc cửa sổ nhô ra ở phòng ngủ từ tầng 15! Ôi đâu rồi những tiếng rao ngạo nghễ giữa đêm cùng với những tiếng sủa hoang dại dưới trăng của chó! Kể cả những tiếng chửi rủa nhau của cánh tài xế taxi, đêm nay cũng không còn. Một đêm rất lạ!

Tôi cố gắng nhắm mắt để tự ru tiếp những giấc nồng còn sót lại. Nhưng khi càng cố gắng nhắm chặt mắt thì tôi lại chợt thấy thiên hà với triệu đốm sáng mờ ảo vây lấy mình. Tôi lọt thỏm vào trong vũ trụ bao la, lơ lửng như một tinh tú trôi vô định cùng với triệu triệu tinh vân khác. Trong chốn hư vô ấy, tôi chợt muốn mình bay vào trong những lỗ đen sâu thẳm và mất hút khỏi thế giới này, biết đâu tôi lại thấy một thế giới khác thú vị hơn ở đầu bên kia của nó. Tôi vẫn ước mong thế!

Tự nhiên tôi nghe được tiếng trẻ thơ giữa cuộc lang thang mê sảng trong vũ trụ này. Tiếng cười đùa trong trẻo và ngặt nghẽo. Tiếng léo nhéo mè nheo. Và cả những tiếng khóc thét giận dỗi khi đứa bé không có được những gì nó đang đòi. Ôi tất cả đều là thiên thần! Những thanh âm này làm lòng ta mềm lại, bao nhiêu giây phút gai góc đều duỗi phẳng ra. Và như thế có nghĩa là tôi không cô đơn trong thiên hà tăm tối này.

Bỗng, tôi thấy lòng mình đang sáng lại. Mở mắt ra thì thấy mặt trời bắt đầu chín đỏ ở cuối dòng sông, nơi có những con tàu khổng lồ trĩu nặng đang trôi theo dòng hờ hững. Một chút mừng rỡ, tôi nhận ra những tiếng ồn ào quen thuộc và còi xe vang dưới phố. Tôi đã trở về vừa đúng lúc bắt đầu của một vòng ánh dương mới.

Tôi đã có một đêm không như những đêm khác, một đêm mộng mị. Vì em dậy đi đâu từ rất sớm.

Theo Sài gòn tiếp thị

people like INLOOK.VN fanpage